R
Author
Bài này không biết post vào đâu cho phải. Nhờ admin và các mod xem xét, thấy nó đáng nằm ở đâu thì move giùm về đó. Bolt thuộc nhóm Chi tiết máy, tạm thời tác giả cho nó ở đây.
Bolt – bu lông, chi tiết máy rất thông dụng và thuộc vào hàng “kinh điển”. Thông dụnng đến mức hầu như không có cái máy nào không dùng đến bu lông; và bất kỳ ai đã trót vướng vào cái “nghiệp” này đều hiểu biết về nó ngay từ những bài học nhập môn. Bài này, và có thể loạt bài kế tiếp, xin phép được mạn đàm về những câu chuyện vui buồn xoay quanh chi tiết máy nhỏ bé này…
Xin bắt đầu bằng chính cái nick của người viết, rust bolt – bu lông rỉ sét! Nghe chừng sắp được ra bãi phế liệu! Nhưng hãy khoan, nếu bạn đã từng phải ra chợ mua bu lông về lắp cho cái gì đó thì nên cân nhắc lại. Ngoài chợ, người ta vẫn bày bán đủ các loại bu lông rỉ sét, và giá của chúng có khi đắt hơn gấp 3 đến 5 lần các bu lông cùng cỡ, mới tinh, được mạ sáng loáng nằm la liệt bên cạnh. Hỏi tại sao thì người ta bảo “bu lông dzin anh à”!
Nếu bạn đã từng thào lắp bu lông, siết cờ lê chưa đầy 5 “thành công lực” nó đã quay tròn nhưng không chịu… tịnh tiến thì có khi bạn vẫn vui vẻ chọn mấy con xấu xấu rỉ rỉ hơn là cái đám sáng loáng kia.
Nếu bạn là người thường xuyên ra chợ mua bu lông, chắc chắn bạn sẽ có “kinh nghiệm đầy mình” về việc này. Chủng loại bu lông rất nhiều, nhưng xét về chất lượng, có thể tạm phân ra 3 nhóm:
1) Chất lượng cao: là mấy con “rỉ rỉ mà dzin”, được tháo ra từ các máy móc thiết bị cũ, bạn có thể dùng tay vặn đai ốc đến tận nơi, dùng cờ lê siết thẳng tay một cách rất tự tin và hoàn toàn yên tâm.
2) Chất lượng trung bình: hình dáng kích thước đúng (hoặc gần đúng) như ISO, nhưng khi lắp cũng phải nương tay một chút. Và thật đáng ngạc nhiên, nhóm này toàn hàng Trung Quốc, “hàng Việt Nam chất lượng cao” chiếm tỷ lệ khá khiêm tốn.
3) Chất lượng… dỏm, có hai dạng:
- Dạng 1: Bạn không thể vặn tay được, phải dùng cờ lê từ đầu đến cuối.
- Dạng 2: Sai lệch giới hạn dưới được mở rộng một cách… rất thoải mái. Chẳng hạn, đo con M10 chỉ được 9.5! Dạng này thì vặn tay vô tư, nhưng bạn phải hết sức cảnh giác khi cầm đến cờ lê! Dạng thứ 3 này, “chăm phần chăm” là “Made in VietNam”!
Người ta hô hào công nghiệp hoá, hiện đại hoá, xây dựng chiến lược dài hơi cho ngành, với tầm nhìn đến tận vài chục năm sau… Nghe ra rất hoành tráng, nhưng chỉ có mấy con bu lông mà làm vẫn không ra hồn! Tại cái gì, bị cái gì không biết, nhưng quả thật đáng buồn và đáng xấu hổ cho các “chiên da” đầu ngành, các “chiên diên” kỹ thuật, các kỹ sư lẫn sinh viên Chế tạo máy Việt Nam!
Người viết bài không có ý gieo rắc tư tưởng bi quan có thể làm nản lòng mọi người, nhất các bạn sinh viên. Chỉ xin nêu lên một thực trạng mang ý nghĩa cảnh tỉnh, đừng mơ mộng hão huyền mà hãy biết mình biết người, biết rõ ngành Cơ khí Việt Nam đang ở level nào trong thứ bậc phát triển của thế giới.
Nếu có mơ mộng, rusbolt – người viết bài, có một mơ ước rất tầm thường: có ngày nào đó, một trong những members của chúng ta sẽ xây dựng được một thương hiệu bu lông “Made in VietNam”, có tên là MES chẳng hạn. Khi thằng cha bán hàng hỏi “anh lấy bu lông Mỹ hay Nhật” thì rustbolt tôi dõng dạc phán “Không! Lấy cho tôi hàng MES”!!!
Những câu chuyện Bolt Stories còn nhiều, nhưng rustbolt xin tạm dừng ở đây và có một câu đố vui nho nhỏ:
Tại sao đầu bu lông và đai ốc thông thường có hình lục giác?
Xin đừng trả lời rằng “Tiêu chuẩn quy định như vậy”. Giống như với câu hỏi “Tại sao người ta có 2 tai, 2 mắt và 1 mồm?” thì đừng trả lời “Trời sinh ra con người như vậy” mà hãy trả lời “Có 2 tai để nghe cho rõ, có 2 mắt để nhìn cho kỹ, nhưng chỉ có 1 mồm là để nói ít thôi”!
Cám ơn các bạn đã bỏ thời gian đọc câu chuyện tầm phào này.
Bolt – bu lông, chi tiết máy rất thông dụng và thuộc vào hàng “kinh điển”. Thông dụnng đến mức hầu như không có cái máy nào không dùng đến bu lông; và bất kỳ ai đã trót vướng vào cái “nghiệp” này đều hiểu biết về nó ngay từ những bài học nhập môn. Bài này, và có thể loạt bài kế tiếp, xin phép được mạn đàm về những câu chuyện vui buồn xoay quanh chi tiết máy nhỏ bé này…
Xin bắt đầu bằng chính cái nick của người viết, rust bolt – bu lông rỉ sét! Nghe chừng sắp được ra bãi phế liệu! Nhưng hãy khoan, nếu bạn đã từng phải ra chợ mua bu lông về lắp cho cái gì đó thì nên cân nhắc lại. Ngoài chợ, người ta vẫn bày bán đủ các loại bu lông rỉ sét, và giá của chúng có khi đắt hơn gấp 3 đến 5 lần các bu lông cùng cỡ, mới tinh, được mạ sáng loáng nằm la liệt bên cạnh. Hỏi tại sao thì người ta bảo “bu lông dzin anh à”!
Nếu bạn đã từng thào lắp bu lông, siết cờ lê chưa đầy 5 “thành công lực” nó đã quay tròn nhưng không chịu… tịnh tiến thì có khi bạn vẫn vui vẻ chọn mấy con xấu xấu rỉ rỉ hơn là cái đám sáng loáng kia.
Nếu bạn là người thường xuyên ra chợ mua bu lông, chắc chắn bạn sẽ có “kinh nghiệm đầy mình” về việc này. Chủng loại bu lông rất nhiều, nhưng xét về chất lượng, có thể tạm phân ra 3 nhóm:
1) Chất lượng cao: là mấy con “rỉ rỉ mà dzin”, được tháo ra từ các máy móc thiết bị cũ, bạn có thể dùng tay vặn đai ốc đến tận nơi, dùng cờ lê siết thẳng tay một cách rất tự tin và hoàn toàn yên tâm.
2) Chất lượng trung bình: hình dáng kích thước đúng (hoặc gần đúng) như ISO, nhưng khi lắp cũng phải nương tay một chút. Và thật đáng ngạc nhiên, nhóm này toàn hàng Trung Quốc, “hàng Việt Nam chất lượng cao” chiếm tỷ lệ khá khiêm tốn.
3) Chất lượng… dỏm, có hai dạng:
- Dạng 1: Bạn không thể vặn tay được, phải dùng cờ lê từ đầu đến cuối.
- Dạng 2: Sai lệch giới hạn dưới được mở rộng một cách… rất thoải mái. Chẳng hạn, đo con M10 chỉ được 9.5! Dạng này thì vặn tay vô tư, nhưng bạn phải hết sức cảnh giác khi cầm đến cờ lê! Dạng thứ 3 này, “chăm phần chăm” là “Made in VietNam”!
Người ta hô hào công nghiệp hoá, hiện đại hoá, xây dựng chiến lược dài hơi cho ngành, với tầm nhìn đến tận vài chục năm sau… Nghe ra rất hoành tráng, nhưng chỉ có mấy con bu lông mà làm vẫn không ra hồn! Tại cái gì, bị cái gì không biết, nhưng quả thật đáng buồn và đáng xấu hổ cho các “chiên da” đầu ngành, các “chiên diên” kỹ thuật, các kỹ sư lẫn sinh viên Chế tạo máy Việt Nam!
Người viết bài không có ý gieo rắc tư tưởng bi quan có thể làm nản lòng mọi người, nhất các bạn sinh viên. Chỉ xin nêu lên một thực trạng mang ý nghĩa cảnh tỉnh, đừng mơ mộng hão huyền mà hãy biết mình biết người, biết rõ ngành Cơ khí Việt Nam đang ở level nào trong thứ bậc phát triển của thế giới.
Nếu có mơ mộng, rusbolt – người viết bài, có một mơ ước rất tầm thường: có ngày nào đó, một trong những members của chúng ta sẽ xây dựng được một thương hiệu bu lông “Made in VietNam”, có tên là MES chẳng hạn. Khi thằng cha bán hàng hỏi “anh lấy bu lông Mỹ hay Nhật” thì rustbolt tôi dõng dạc phán “Không! Lấy cho tôi hàng MES”!!!
Những câu chuyện Bolt Stories còn nhiều, nhưng rustbolt xin tạm dừng ở đây và có một câu đố vui nho nhỏ:
Tại sao đầu bu lông và đai ốc thông thường có hình lục giác?
Xin đừng trả lời rằng “Tiêu chuẩn quy định như vậy”. Giống như với câu hỏi “Tại sao người ta có 2 tai, 2 mắt và 1 mồm?” thì đừng trả lời “Trời sinh ra con người như vậy” mà hãy trả lời “Có 2 tai để nghe cho rõ, có 2 mắt để nhìn cho kỹ, nhưng chỉ có 1 mồm là để nói ít thôi”!
Cám ơn các bạn đã bỏ thời gian đọc câu chuyện tầm phào này.
Last edited by a moderator: