Đúng là xem những hình ảnh này mới thấy sự vĩ đại của công nghệ chế tạo tàu thủy. Tớ còn nhớ hồi chiến tranh lạnh, Toshiba (Nhật) có bán cho Liên Xô một cái máy gia công trục chân vịt tàu ngầm. Việc này khiến Mỹ phát điên lên, dẫn đến quan hệ giữa Mỹ và Nhật xấu đi một thời gian dài chỉ vì thương vụ đó. Qua sự kiện này, có nhiều điều đáng suy ngẫm và tớ thấy kinh ngạc vì mấy lẽ:
- Nhìn vào sản phẩm dân sinh của Liên Xô, ta có cảm giác họ trình ở trình độ bình thường, thậm chí yếu nữa là khác. Nhưng trình độ khoa học - kỹ thuật - công nghệ phục vụ quân sự và vũ trụ của Liên Xô thì không hề thua kém bất cứ quốc gia nào, rất nhiều lĩnh vực họ là tiên phong, vậy mà họ vẫn phải mua máy gia công của Nhật. Chắc hẳn những thứ mà họ mua phải là những thứ trong hàng kỳ quan công nghệ nhân loại. Việc lộ 1 mẩu phoi kim loại đối với quốc phòng cũng có khi không được phép, vì từ những thông tin tưởng như vụn vặt đó, có thể bộc lộ những tin tức tình báo vô cùng nhạy cảm. Thế mà họ phải cắn răng mua máy của Nhật thì thật là khó tin, chẳng phải họ thiếu tiền, mà chính là từ thông số máy gia công, đối phương sẽ đoán khá chính xác quy mô, tầm cỡ, trình độ của tàu ngầm LX, là những vấn đề sống còn trong chiến tranh lạnh. Khi tàu ngầm nguyên tử Cursk của Nga bị chìm khi tập trận, họ đã phải chi một khoản tiền khủng khiếp để trục vớt nó lên, không phải để bảo vệ môi trường mà vì sợ đối phương phát hiện ra những bí mật công nghệ quân sự của chiếc tàu này.
- Chắc chắn Nhật cũng thừa biết phản ứng của Mỹ, vậy mà họ vẫn bán cho LX, và họ cũng thừa biết LX có thể làm được những gì từ cái máy đó. Không nghi ngờ gì là LX đã trả một khoản tiền khổng lồ và kèm theo những đặc quyền thương mại cũng như chính trị vô cùng to lớn cho Nhât, thì mới dụ khị được Nhật bán cho mình, lưu ý rằng Nhật không hề nghèo và hám lợi đến mức dám đánh đổi an ninh của mình và quan hệ với Mỹ chỉ để lấy đô la.
- Cho đến nay, không hề có cách thức tin cậy nào để phát hiện ra tàu ngầm ngoài việc dùng tai người để nghe, có thể các bạn không tin, nhưng đây hoàn toàn là sự thật. Không có ra-đa nào, máy dò kim loại nào, thiết bị siêu âm nào, thiết bị hồng ngoại nào... không có thiết bị nào phát hiện được tàu ngầm cả. Chỉ bằng tai người nghe qua máy tăng âm, người ta mới có thể phát hiện tàu đối phương ở gần. Tất nhiên là người ta tuyển từ hàng triệu người để chọn được vài người có thính giác phi thường, cho họ làm nhiệm vụ "tai mắt" trên tàu. Các thủy thủ trên tàu được trang bị giày đế xốp để khi đị lại thì không gây tiếng động khiến đối phương phát hiện. Lúc gần địch thì những ai không có nhiệm vụ phải ngồi im và tuyệt đối giữ im lặng, không được nói chuyện. Chính vì vậy, tàu ngầm mới là vũ khí tối thượng trong chiến tranh hiện đại, nếu nó xảy ra. Hầu hết các bệ phóng tên lửa chiến thuật và chiến lược của đối phương, chìm hoặc nổi hoặc di động trên các tuyến đường sắt chiến lược, đều được phía bên kia định vị được hết. Bất cứ động thái nào của mỗi bên đều bị bên kia giám sát nghiêm ngặt. Thời gian bay của tên lửa khá dài, vì tốc độ của nó không hơn máy bay phản lực bao nhiêu, nên có thể bị đánh chặn ngay trên sân nhà, nổ ngay trên bầu trời của chủ nhân tên lửa đó. Nhưng với tàu ngầm thì khác hẳn, nó cứ lang thang đâu đó trong lòng đại dương sâu thẳm, lởn vởn sát nách mục tiêu và đợi lệnh. Nếu nó nhận được lệnh và áp sát thì vô phương kháng cự, kể cả có đánh chìm nó thì mình cũng toi đời vì đã quá gần. Máy gia công của Nhật có khả năng chế tạo những chi tiết khổng lồ trong tàu ngầm với độ chính xác và cân bằng chỉ có trong huyền thoại, Nhờ thế mà tàu chạy cực êm, dù có ngay sát cạnh thì cũng khó lòng nghe được. Khi Nhật bán cho LX máy gia công này thì hiển nhiên là đã "nối giáo cho giặc", Mỹ phát rồ lên là vì vậy.
Nếu anh Huy Thành có thông tin gì về cỗ máy kỳ diệu của Toshiba đó cho anh em ngưỡng mộ thì hay quá!