L
Author
(VietNamNet) - Hơn 80% người lao động bị mất đốt ngón tay. Có người mất hẳn nửa bàn tay, có người bàn tay bị xén thành hình tam giác. Đó là chuyện thường ở xã làng nghề truyền thống kim khí Thanh Thuỳ (huyện Thanh Oai, Hà Tây).
Ông Nguyễn văn Gốt với bàn tay bị máy chém
Bàn tay năm ngón còn... ba
Đến Thanh Thuỳ, cách cả trăm mét đã nghe vang vang bản hợp xướng “cắt…. thụt….đột... dập” phát ra từ hàng trăm xưởng kim khí gia đình. Mỗi nhà là mỗi xưởng nhỏ, không ai giống ai với hàng trăm nghề khác nhau như: làm vỏ môtơ, móc áo, long đen ô tô, xe máy, bản lề…
Ở hai làng Rùa thượng và Rùa hạ, không nhà nào không làm nghề kim khí. Cứ một nhà là một xưởng nhỏ với tối thiểu 3 máy “ cóp, phanh, đột, dập”. Trẻ 5 - 7 tuổi cũng có thể kiếm 4 - 500 nghìn đồng/tháng từ nghề này. Trung bình mỗi người dân kiếm 5 - 9 triệu đồng/năm, nhưng đổi lại, nhiều người phải " hiến" cho máy ít đốt ngón tay, vài ba giọt máu.
PV VietNamNet đến thăm ông Nguyễn Văn Gốt, người đã bị máy “ngoạm” mất 3 đốt ngón tay khi làm việc. Người đàn ông hơn 50 tuổi mang vẻ mặt khắc khổ kể cho chúng tôi nghe về “chứng tích” của đời mình. Tháng 6/2000, một lần trèo lên đầu máy cán tôn, ông vô tình để tay vào khe guồng khi máy đang chạy. Chờ máy chạy hết vòng tua, ông rút tay ra thì ba ngón tay đã bị dập nát, lủng lẳng. “Cũng may có cô em dâu đứng ở gần đó dập cầu dao, không thì hậu quả không biết đến mức nào”.
Lần đó ông Gốt phải nghỉ làm mất 1 tháng.
Còn anh Nguyễn Văn Đức, bàn tay lại bị cắt thành hình tam giác khi anh đang sửa máy dập khuôn. Chiếc máy lớn với trọng lượng 70 tấn bao trùm cả thân hình anh nên người cùng làm với anh không nhìn thấy, đã sập cầu dao. Máy chạy kéo theo cả bàn tay anh, dập nát.
Đó là 2 trong nhiều trường hợp điển hình ở xã Thanh Thuỳ. Còn nhiều trường hợp oái oăm khác như tóc quấn vào máy, máy vỡ chém ngang cằm người làm như trường hợp anh Đức con ông Gốt. Còn người bị máy xén cụt đốt ngón tay thì không kể hết.
“Bây giờ xoè bàn tay ra thì ối người bị mất đốt, người mất nhiều, người mất ít..." - ông Gốt nói.
Công nhân đang thực hiện công đoạn Cắt.
Mất ngón: Chuyện thường ngày... ở nhà
Ở trạm y tế xã Thanh Thuỳ, mỗi ngày có khoảng 3 - 4 người đến cấp cứu do tai nạn lao động. Khái niệm "giữ nguyên vẹn bàn tay" với dân trong xã quá xa vời, khi mà máy móc ở đây yêu cầu mọi thao tác đều bằng tay.
“Máy chạy nhanh vòng quay quay liên tục, sơ ý chút, mất ngón tay là chuyện thường” - cô Thìn, Phó thôn Rùa Hạ cho biết.
Trưởng thôn Rùa Hạ, chị Nguyễn Thị Xuân thì bảo: “Những người ở nơi khác đến làm không quen nên hay bị tai nạn, người làng bị thì do sơ ý, nghĩ ngẩn ngơ, buồn ngủ…”.
Theo chị Xuân, dân xã Thanh Thuỳ ai cũng mua bảo hiểm thân thể. Mỗi lần mất ngón tay, đều kịp đi cấp cứu và được nhận trợ cấp. Nhưng mấy ngón tay thì vĩnh viễn không còn; một số ngườiôsau tai nạn lao động không thể đi xe, không làm được việc nặng, đành bắt con bỏ học ở nhà giúp việc gia đình, như trường hợp ông Gốt.
Tai nạn mất ngón tay ngày càng trở thành thường hơn trong suy nghĩ của người dân Thanh Thuỳ, nên các bệnh đau đầu, nguy cơ mắc ung thư do ô nhiễm tiếng ồn, không khí nơi họ sống càng chưa được để ý. Không biết đến bao giờ, dân Thanh Thuỳ mới được mở mang về khái niệm an toàn lao động.
Dương Sinh
Ông Nguyễn văn Gốt với bàn tay bị máy chém
Bàn tay năm ngón còn... ba
Đến Thanh Thuỳ, cách cả trăm mét đã nghe vang vang bản hợp xướng “cắt…. thụt….đột... dập” phát ra từ hàng trăm xưởng kim khí gia đình. Mỗi nhà là mỗi xưởng nhỏ, không ai giống ai với hàng trăm nghề khác nhau như: làm vỏ môtơ, móc áo, long đen ô tô, xe máy, bản lề…
Ở hai làng Rùa thượng và Rùa hạ, không nhà nào không làm nghề kim khí. Cứ một nhà là một xưởng nhỏ với tối thiểu 3 máy “ cóp, phanh, đột, dập”. Trẻ 5 - 7 tuổi cũng có thể kiếm 4 - 500 nghìn đồng/tháng từ nghề này. Trung bình mỗi người dân kiếm 5 - 9 triệu đồng/năm, nhưng đổi lại, nhiều người phải " hiến" cho máy ít đốt ngón tay, vài ba giọt máu.
PV VietNamNet đến thăm ông Nguyễn Văn Gốt, người đã bị máy “ngoạm” mất 3 đốt ngón tay khi làm việc. Người đàn ông hơn 50 tuổi mang vẻ mặt khắc khổ kể cho chúng tôi nghe về “chứng tích” của đời mình. Tháng 6/2000, một lần trèo lên đầu máy cán tôn, ông vô tình để tay vào khe guồng khi máy đang chạy. Chờ máy chạy hết vòng tua, ông rút tay ra thì ba ngón tay đã bị dập nát, lủng lẳng. “Cũng may có cô em dâu đứng ở gần đó dập cầu dao, không thì hậu quả không biết đến mức nào”.
Lần đó ông Gốt phải nghỉ làm mất 1 tháng.
Còn anh Nguyễn Văn Đức, bàn tay lại bị cắt thành hình tam giác khi anh đang sửa máy dập khuôn. Chiếc máy lớn với trọng lượng 70 tấn bao trùm cả thân hình anh nên người cùng làm với anh không nhìn thấy, đã sập cầu dao. Máy chạy kéo theo cả bàn tay anh, dập nát.
Đó là 2 trong nhiều trường hợp điển hình ở xã Thanh Thuỳ. Còn nhiều trường hợp oái oăm khác như tóc quấn vào máy, máy vỡ chém ngang cằm người làm như trường hợp anh Đức con ông Gốt. Còn người bị máy xén cụt đốt ngón tay thì không kể hết.
“Bây giờ xoè bàn tay ra thì ối người bị mất đốt, người mất nhiều, người mất ít..." - ông Gốt nói.
Công nhân đang thực hiện công đoạn Cắt.
Mất ngón: Chuyện thường ngày... ở nhà
Ở trạm y tế xã Thanh Thuỳ, mỗi ngày có khoảng 3 - 4 người đến cấp cứu do tai nạn lao động. Khái niệm "giữ nguyên vẹn bàn tay" với dân trong xã quá xa vời, khi mà máy móc ở đây yêu cầu mọi thao tác đều bằng tay.
“Máy chạy nhanh vòng quay quay liên tục, sơ ý chút, mất ngón tay là chuyện thường” - cô Thìn, Phó thôn Rùa Hạ cho biết.
Trưởng thôn Rùa Hạ, chị Nguyễn Thị Xuân thì bảo: “Những người ở nơi khác đến làm không quen nên hay bị tai nạn, người làng bị thì do sơ ý, nghĩ ngẩn ngơ, buồn ngủ…”.
Theo chị Xuân, dân xã Thanh Thuỳ ai cũng mua bảo hiểm thân thể. Mỗi lần mất ngón tay, đều kịp đi cấp cứu và được nhận trợ cấp. Nhưng mấy ngón tay thì vĩnh viễn không còn; một số ngườiôsau tai nạn lao động không thể đi xe, không làm được việc nặng, đành bắt con bỏ học ở nhà giúp việc gia đình, như trường hợp ông Gốt.
Tai nạn mất ngón tay ngày càng trở thành thường hơn trong suy nghĩ của người dân Thanh Thuỳ, nên các bệnh đau đầu, nguy cơ mắc ung thư do ô nhiễm tiếng ồn, không khí nơi họ sống càng chưa được để ý. Không biết đến bao giờ, dân Thanh Thuỳ mới được mở mang về khái niệm an toàn lao động.
Dương Sinh