Ðề: Re: Khuôn đúc cao su.
Cho mình hỏi thêm vấn đề này với, :35:hiện tại công ty mình đang sử dụng các loại khuôn đúc săm lốp oto, xe máy, xe đạp:40:. Tuy nhiên có một điều bất tiện là sau một chu kỳ làm việc liên tục (10 ngày), thì anh em công nhân viên trong phân xưởng phải tháo các khuôn đúc xuống và vệ sinh bằng cách ngâm xút rồi dùng bàn chải đánh sạch các cặn bẩn bám trên khuôn. Việc làm này vừa tốn thời gian lại tốn công sức:102:. Thương anh em công nhân quá.
Các mem, ai có phương án giải quyêt tối ưu vấn đề này thì tư vấn cho mình với. Mình sẽ hậu tạ:57:.
Đây là thông tin của mình. email::5:
huangfu301@gmail.com;:100: hp: 0905301177:67:
Có một số cách làm sạch khuôn lưu hoá cao su, nhưng đều có chi phí cao, trong khi đó phần lớn điều này chỉ có tác dụng về thẩm mỹ ngoại quan sản phẩm nên ít nhà sản xuất các sản phẩm cao su thông thường dám áp dụng, trừ phi họ cần làm ra những sản phẩm có yêu cầu đặc biệt về độ bóng bề mặt và chính xác cao về hình dạng hình học.
Đầu tiên, hãy nghĩ đến việc dùng các đơn pha chế cao su ít bám bẩn và các dung dịch bôi lên khuôn để chống bám dính khuôn và tăng độ bóng cho cao su.
Cách làm sạch định kỳ như cậu mô tả, dùng dung dịch sút hoặc phun cát hiện nay là rẻ nhất. Tuy nhiên, cách này khá vất vả và cũng làm mất năng suất do phải tháo lắp và căn chỉnh khuôn khá tốn thời gian. Đó là chưa kể đến thời gian chờ nguội khuôn để tháo, thời gian và năng lượng gia nhiệt khuôn để chuẩn bị sản xuất trở lại. Thêm vào đó, sau một số lần đánh bóng và làm sạch thì khuôn cũng bị mòn và tạo ra pa-via trên sản phẩm nên có thể phải loại bỏ những bộ khuôn đã quá mòn, gây lãng phí không nhỏ.
Một cách tiên tiến hơn, là thay vì phun cát, ta dùng "súng" phun băng khô (CO2) nghiền mịn; băng khô khá cứng nhưng không đến mức như cát, nên khuôn ít mòn. Cách này không cần tháo khuôn ra khỏi máy lưu hoá vì băng khô tự bay hơi sau khi làm sạch khuôn. Cách này thường áp dụng đối với các loại máy và khuôn đắt tiền, tương đối nhỏ gọn nhưng khó căn chỉnh khuôn sau mỗi lần tháo lắp. Chi phí công nghệ này cũng khá cao, bao gồm tiền mua súng rất khủng khiếp và giá mua băng khô cũng không hề rẻ! Đã thế, cách này cũng có hạn chế vì khuôn cao su thường có các lỗ khoan thoát khí rất nhỏ, chúng hay bị tắc nên cũng vẫn thường phải tháo khuôn ra để khoan lại, chứ phun băng khô không giải quyết được.
Cách cơ bản hơn nữa là chế tạo khuôn bằng thép ít gỉ hoặc thép không gỉ. Những bộ khuôn làm bằng thép không gỉ và đánh bóng sẽ giữ được bề mặt sạch rất lâu, ngay cả khi cần làm sạch lại cũng rất dễ dàng và nhanh chóng. Với loại này, có thể chỉ cần dùng rẻ lau chấm một chút dầu diesel rồi lau nhẹ là khuôn lại bóng loáng.
Cách tiên tiến nhất là phủ lớp chống dính lên khuôn, kiểu như một số nồi nấu chống dính. Có một số công nghệ và vật liệu chống dính bền nhiệt và bền cơ mới được đưa vào áp dụng và hiệu quả khá kinh ngạc. Những bộ khuôn này hầu như không bao giờ phải lo làm sạch và chống gỉ, vì chúng không bao giờ bám bẩn. Nếu cậu muốn làm như vậy thì tớ sẽ giới thiệu đối tác cho, cậu làm chuột bạch xem sao!
***
Một Viện sĩ Nga có kể cho tớ nghe câu chuyện có thật như sau: Bạn ông ta, là một nhà vật lý bên quốc phòng, nghiên cứu được công nghệ phủ 1 lớp hợp kim rất mỏng và cực kỳ cứng lên đầu đạn súng bộ binh, khiến nó có thể bắn xuyên qua những tấm thép rất dày mà đầu đạn bình thường không thể xuyên qua được. Một ông bạn khác là giám đốc một nhà máy lốp ô tô đang đau đầu vì những bộ khuôn rất đắt của ông cứ mau chóng bị hư hỏng do mòn, vì thường xuyên phải phun cát làm sạch; ông ta muốn có cách gì đó để khắc phục vấn đề này. Thế là qua ông viện sĩ, nhà vật lý gặp ông giám đốc và họ ký với nhau một hợp đồng phủ lòng khuôn bằng thứ hợp kim chai cứng kia để chống mòn cho khuôn. Nhà vật lý hào phóng tuyên bố rằng ông ta sẽ phủ khuôn và cho nhà máy dùng thử 1 năm, cứ dùng và phun cát thoải mái, nếu hài lòng về khả năng chống mòn của lớp phủ thì mới thanh toán (thời bao cấp người ta chẳng thiết gì tiền nong!).
Bẵng đi mấy năm sau, ông viện sĩ mới gặp lại nhà vật lý và hỏi đã thanh toán tiền hợp đồng kia chưa, nhà vật lý đãng trí bấy giờ mới sực nhớ tới bản hợp đồng và lúc đó mới gọi điện cho ông giám đốc để hỏi han tình hình thế nào. Ông giám đốc thảng thốt xin lỗi vì đã quên bẵng câu chuyện nọ, ông gọi cho bộ phận quản lý khuôn để hỏi xem các bộ khuôn trước đây được phủ hợp kim bị mòn sau mấy lần phun cát. Họ trả lời rằng kỳ lạ làm sao, sau khi phủ hợp kim với ý đồ chống mòn thì chúng bỗng không hề bám bẩn nên từ đó đến nay không phải phung cát lần nào, tình trạng các bộ khuôn hoàn toàn tuyệt hảo.
Cậu chuyện khá thú vị, tiếc là các nhà khoa học Nga rất bàng quan tới tiền bạc, họ về hưu rồi là chẳng ai nghiên cứu và áp dụng tiếp nữa nên có lẽ công nghệ này đã bốc hơi mất rồi! Đây chỉ là một ví dụ nhỏ về tài năng của người Nga cũng như về sự lãng phí chất xám của họ.